Bà Thị chất vấn hếtcâu này đến câu khác, ngay cả cơ hội để Y Thần mở miệng cũng không cho.Cô day bóp huyệt thái dương đang giật lên đau nhức, chỉ còn cách xenngang, “Mẹ, nếu mẹ không muốn nghe con giải thích thì con tắt máy đây”.
Bà Thị lập tức dừng càm ràm, “Bắt đầu giải thích đi”.
“Con gái mẹ tối qua bị cả nhà người ta ra sức ‘ca tụng’.”
“Ra sức ca tụng cái gì cơ?”
“Ba mươi tuổi vẫn còn trong trắng.”
“… Con nói thật đấy chứ?” Bì Thị im lặng hồi lâu mới bật ra được mấy chữ đó.
Sau đó, Y Thần đem toàn bộ diễn biến buổi xem mặt với cái ý định như kiểu“tuyển dụng ô sin cao cấp” của gia đình đối phương tường thuật nguyênvẹn cho bà Thị nghe, “Nếu không phải do con phù hợp với tiêu chuẩn đócủa nhà bọn họ, thì ngay cả gặp mặt, họ cũng không buồn đếm xỉa đến congái mẹ đâu”.
Đầu kia điện thoại im ắng rất lâu không lên tiếng,mãi đến khi cô gọi một tiếng, mới nghe bà Thị hỏi, “Thế cuối cùng con đã ‘an ủi’ cả nhà người ta như thế nào?”.
“Thợ may thì đã sao? Nếu không có thợ may thì các người đã phải khỏa thân ra đường hết rồi!” Cô lặp lại câu hôm qua đã nói.
Bà Thị bỗng chốc nổi cơn tam bành, mắng, “Con chỉ nói được đến thế thôisao? Quả nhiên vẫn còn một gia đình cực phẩm đến như vậy, nếu tối qua có bà ở đấy, nhất định sẽ cho cả nhà nó biết thế nào là mặt đỏ như gấc.”Sau đó, trong điện thoại chỉ vọng lại tiếng bà Thị không ngừng chửimắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-giay-gap-go-mot-doi-ben-nhau/86816/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.