Thị Y Thần kéo Chu Kiều Na chạy thẳng một mạch, mãi đến khi ra khỏi khách sạn cô mới chịu dừng bước.
Chu Kiều Na vuốt vuốt ngực, không ngừng thở hổn hển, “Không ngờ sau khiđược ‘tưới tắm’… thể lực của cậu… lại… đáng kinh ngạc thế này…”.
Cái gì mà “tưới tắm”? Tình trạng thê thảm của mình chỉ có bản thân cô mớihiểu rõ nhất. Cô chỉ không muốn ở lại cái nơi khiến mình bực bội kiathêm một giây một phút nào nữa.
Chu Kiều Na cuối cùng cũng lấy lại được nhịp thở nói, “Xe của mình đỗ ở phía đối diện”.
Hai người nhanh chóng ngồi vào xe, Chu Kiều Na khởi động xe, chiếc ô tô lập tức đi vào làn, lúc này Chu Kiều Na lại lên tiếng, “Mau kể cho mìnhnghe xem tình hình chiến đấu đêm qua thế nào”.
Thị Y Thần tựa đầu vào ghế, vẻ mặt buồn chán, “Tình hình chiến đấu gì chứ? Mình hoàn toàn không nhớ được gì”.
“Hả? Không phải chứ, nhìn thắt lưng anh chàng đẹp trai kia rõ ràng rất cólực. Lần đầu tiên quan trọng như vậy mà cậu lại không nhớ được gì? Saocó thể!” Chu Kiều Na không tin.
“Mình gạt cậu làm gì? Tối qua ngay cả việc về khách sạn bằng cách nào mình cũng không biết nữa.”
“Hả? Cái gì cũng không nhớ? Không phải chứ. Tối qua mình thấy cậu cứ bámtheo anh đẹp trai đó, lôi lôi kéo kéo người ta, sau đó cậu và anh tacùng ngồi vào taxi, mình còn cho rằng đầu óc cậu thực sự đã được khaithông rồi cơ. Làm cả buổi mà cậu cái gì cũng không biết. Không phải cậunhìn nhầm anh đẹp trai đó thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-giay-gap-go-mot-doi-ben-nhau/86815/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.