Lục Thần Hòa khoanhtay trước ngực, nhìn cô bằng biểu cảm có chút lạnh lùng, lời nói nhưđang châm chọc, thấy Thị Y Thần khóc không ra nước mắt, tâm tình anh khá hơn rất nhiều. Anh đúng là kiểu người lập dị, thích cười trên nỗi đaucủa người khác.
Thị Y Thần cắn chặt răng, cô tức giận đến mức cả cơ thể như rung lên.
Cô đột ngột đứng phắt dậy, ngước mắt nhìn thẳng vào anh, đôi mắt đen láylấp lánh ánh lệ nhưng đồng thời cũng tựa như hai bó đuốc lớn đang hừnghực cháy, cô hét lên với anh, “Bị người khác cười nhạo ư? Có gì đáng đểcười chứ? Lẽ nào giữ bản thân trong sạch, coi trọng sự trong trắng củangười con gái lại đáng trở thành đối tượng để xã hội ngày nay chê cườiư? Anh tưởng bề ngoài của anh có chút dễ nhìn thì phụ nữ sẽ phải hạ mình phục tùng, phải bám lấy anh sao? Tôi bám lấy anh không buông, chẳng qua là bởi anh làm hỏng gót giày của tôi mà thôi”, cô không phải là kiểuphụ nữ cứ uống say vào thì bừa bãi chạy theo đàn ông, “Đừng tưởng bất kì người phụ nữ nào được lên giường với anh cũng đều cảm thấy vinh hạnh.Người có suy nghĩ ấy như anh mới chính là loại đáng nực cười đó đấy”.
“Tôi bảo vệ bản thân mình, cho dù là ba năm, ba mươi năm hay ba trăm năm đichăng nữa, bởi tôi hiểu được là phụ nữ thì phải có lòng tự trọng và tựtôn. Tôi không thể giống như anh, tùy tiện quan hệ với người phụ nữ nàocũng được, bởi vì thứ anh cần chẳng qua là chút khoái cảm chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-giay-gap-go-mot-doi-ben-nhau/86814/chuong-2-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.