“Ầy, mọi người tự động xếp hàng đi…” Đại Đầu đứng lên nói nhỏ, đè nén sự thôi thúc muốn che mặt. Tại sao lúc trước lại muốn cùng Tạ Lang nhảy vào hố ban cán sự lớp này chứ?
“Đại Đầu…” Tạ Lang cẩn thận sắp xếp lời nói, “Cậu không sao chứ?”
“Ừm? Sao thế?” Khuôn mặt Đại Đầu hơi đỏ, cúi đầu nhìn Tạ Lang.
“Cậu,” Tạ Lang cố nhịn không cười, nhưng hoàn toàn không nhịn được, vì vậy vẻ mặt hơi kỳ lạ, “Giọng nói của cậu quá nhỏ rồi… Mặt khác, sao cậu lại xấu hổ như lúc Lộ Gia Hào tự giới thiệu thế?”
“Mình,” Đại Đầu hơi lúng túng, “Mình đây là, căng thẳng…”
“Ha ha ha ha ha ha,” Tạ Lang cười đến gần chảy nước mắt, tay phải vỗ bàn, “Thật sự là… Cậu quá ưu tú…”
“Thể ủy!” Lớp trưởng đứng ở phía trước phòng học gọi, không còn cách nào, trong phòng học đã bị lấp đầy bởi những tiếng ồn ào.
“À à, hiểu rồi.” Đại Đầu vội vàng gật đầu với lớp trưởng.
“Đại Đầu, nhanh lên đi,” Sách Thiếu Ly đã yên lặng xuất hiện ở bên ngoài cửa sổ nằm bên phải Tạ Lang rồi, “Các lớp học khác sắp tập trung xong rồi…”
“Thiếu Ly, cậu nhanh thật đó!” Tạ Lang ngạc nhiên nói, “Vừa rồi mình còn tưởng Giáo viên chủ nhiệm đến đây đó…”
“Ừm, Giáo viên chủ nhiệm đã đi vào rồi.” Sách Thiếu Ly phá vỡ giấc mơ.
“Vào, vào rồi hả?” Đại Đầu đột nhiên cảm thấy đầu lưỡi run lên.
“Nhanh tập trung lớp đi, trước hết để các bạn học nam nữ chia thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482939/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.