Đầu cầu thang chật ních học sinh, xem ra mọi người đều không thể đợi để về nhà sau tiết tự học… Tạ Lang nhìn đầu cầu thang, suy nghĩ trong lòng.
“Đi theo mình,” Đại Đầu dùng cùi chỏ đẩy Tạ Lang một cái, “Mình có thể ra ngoài nhanh hơn chút.”
“Ừm, dẫn đường đi…” Tạ Lang nói, Đại Đầu luôn dễ dàng di chuyển trong đám đông.
Đại Đầu không ngừng đi xuyên qua đám đông trước mặt, thấy được khoảng trống trong đám đông lập tức lách người qua. Khoảng trống trong đám đông không được mở ra cố định, vì vậy phải nắm chặt cơ hội tốt, có lẽ một giây trước còn đủ cho hai người đi qua, một giây sau đã rất kín kẽ.
Dù sao tính xã hội là thuộc tính cơ bản của con người, vì vậy… Mọi người luôn đi thành tốp năm tốp ba, đồng thời giữ một khoảng cách nhất định với những người xa lạ khác.
Ánh đèn trên cầu thang cũng không sáng lắm, vì vậy đám đông di chuyển khá chậm chạp, muốn nhìn rõ bậc thang dưới chân chắc chắn không phải một chuyện đơn giản.
Tạ Lang đi theo sau lưng Đại Đầu. Không thể để mất dấu được, nếu không sẽ không có cách nào cùng nhau về nhà, thời gian quý giá, nắm chặt đi!
“Hả? Tại sao lại dừng?” Tạ Lang đột nhiên dừng lại, bởi vì Đại Đầu ở phía trước đột nhiên không đi nữa.
“Không có cách nào, tầng hai quá chật chội…” Đại Đầu đưa tay ra, nhìn đầu cầu thang tầng hai.
“Ầy,” Số người ở tầng hai thật sự không ít… Tạ Lang đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482934/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.