Không biết nên ngồi cùng bàn với ai đây… Tạ Lang dùng tay phải xoay bút, nghĩ thầm.
“Hừ, cậu chỉ có thể ngồi cùng bàn với mình!” Đại Đầu bá đạo viết một tờ giấy nháp đưa cho Tạ Lang.
“Vì sao chứ?” Tạ Lang lơ đãng trả lời.
“Bởi vì… Chúng ta là bạn tốt, hơn nữa mình còn chưa quen ai trong lớp cả…” Nét chữ của Đại Đầu vẫn cứng rắn như thế.
“Chỉ đùa một chút thôi, không ngồi cùng bàn với cậu, thì ngồi với ai? Mình cũng không có hứng thú làm quen với nhiều bạn học như vậy…” Sau khi viết xong, Tạ Lang nhìn chằm chằm cây bút đang chuyển động trong tay.
“Ha ha.” Đại Đầu không nhịn được cười ra tiếng, các bạn học rối rít quay lại nhìn về phía Đại Đầu, Đại Đầu vội vàng cúi đầu giả vờ đọc sách.
“Mà cậu không có ý định xây dựng lại ‘hệ thống tình báo’ của mình à? Lúc trước ở trong trường không có gì là cậu không biết…” Tạ Lang cầm giấy nháp viết tiếp.
“Ầy, mình định học tập thật giỏi.” Đại Đầu nói rất nghiêm túc.
Tạ Lang ngoảnh mặt làm ngơ, anh hiểu rất rõ tình huống của Đại Đầu như thế nào. Đại Đầu đối với học tập chỉ là qua loa thôi, nếu thái độ với học tập có thể giống như thái độ với Otaku, đùng nói vị trí top mười trong lớp, dù là vị trí top năm cũng không có vấn đề gì.
“Tuy nhiên, mình nói này, cậu cũng nên quan tâm một chút, đối với chúng ta cấp ba thật sự là chuyện trong chớp mắt…” Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482933/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.