“Đã ăn xong rồi, vậy thì đi thôi.” Sách Thiếu Ly thấy Tạ Lang đã ăn xong, nhanh chóng đề nghị.
Đại Đầu nhét một cái bánh bao hấp vào trong miệng, ú ớ nói một câu, “Ừ ừ…”
“Đi!” Tạ Lang cầm lấy khay cơm, “Chúng ta mang khay cơm đến cái giỏ bên cạnh vòi nước đi, để dì căng tin tiện rửa sạch.”
Sách Thiếu Ly nghe nói như thế cũng cầm khay cơm lên, Đại Đầu thì trực tiếp cầm lên không suy nghĩ gì thêm, nghe lời bạn tốt là được rồi.
Sau khi rửa tay súc miệng xong, ba người Tạ Lang bước nhanh đến phòng học.
“Đại Đầu, có đeo đồng hồ không?” Tạ Lang hỏi.
“Để mình xem một chút,” Đại Đầu giả vờ nhìn cổ tay trái một cái, “Bây giờ là năm giờ năm mươi phút chiều theo giờ Bắc Kinh.”
Tạ Lang nhìn về phía cổ tay trái trống không của Đại Đầu, phía trên căn bản không hề đeo đồng hồ!
“Đừng có nói đùa vào lúc này được không? Mình không muốn đến muộn đâu!”
“Yên tâm, không đến muộn đâu.” Sách Thiếu Ly thản nhiên nói, dựa vào trực giác của anh ấy, tuy thời gian Đại Đầu ăn cơm dài hơn thời gian anh ấy dự tính, nhưng còn chưa vượt ra khỏi phạm vi khống chế.
“Được rồi, vậy chúng ta đi nhanh một chút đi, gặp được Giáo viên chủ nhiệm đến kiểm tra lớp thì nguy rồi.” Tạ Lang bước nhanh hơn.
“Có cái gì phải vội chứ?” Đại Đầu khó hiểu, “Còn có thể không cho học sinh thời gian ăn cơm sao?!”
…
Bước vào phòng học,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482932/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.