“Đi, đến căng tin thôi.” Đại Đầu đóng sách lại, nói với Tạ Lang.
“Đi,” Tạ Lang vỗ vai Sách Thiếu Ly, “Đi thôi, Thiếu Ly, nên đến căng tin trường ăn cơm tối rồi.”
“Ầy?” Sách Thiếu Ly ngẩng đầu lên, trên mắt thoáng qua vẻ nghi ngờ, sau đó mới nhận ra đã hết tiết học rồi, “Vậy đi thôi.”
Trên đường đến nhà ăn.
Đại Đầu hỏi Tạ Lang: “Nếu Giáo viên chủ nhiệm thật sự muốn chuyển chỗ ngồi, cậu chọn ngồi cùng bàn với ai? Ngoại trừ mình.”
Tạ Lang ngạc nhiên liếc nhìn Đại Đầu, “Để mình nghĩ xem, ừ, mình vẫn chọn ngồi cùng bàn với con trai.”
“Cậu thì sao? Sách Thiếu Ly?” Đại Đầu không đánh giá câu trả lời của Tạ Lang, lại hỏi Sách Thiếu Ly.
“Mình?” Sách Thiếu Ly nghi ngờ hỏi.
“Ha ha, dù sao cũng là học bá, lúc bước đi cũng nghĩ đến học tập…” Tạ Lang cười nói. Anh hiểu khá rõ Thiếu Ly, vốn anh ấy không thích nói chuyện, lúc bước đi càng không tốn thời gian cho việc trò chuyện, chắc chắn đang suy nghĩ việc có liên quan đến học tập rồi.
“Mình? Ngồi cùng ai cũng được.” Sách Thiếu Ly thản nhiên nói.
“Ầy, cũng đúng, cậu thích học tập như vậy, cũng không cần bạn ngồi cùng bàn, có khi ngồi một mình càng tốt hơn.” Đại Đầu đưa ra đánh giá.
“Ừm, đề nghị này tốt đấy,” Sách Thiếu Ly nghiêm túc gật đầu, “Mình sẽ suy nghĩ một chút.”
“Ầy, cậu còn nghiêm túc hả? Đại Đầu chỉ đùa một chút thôi…” Tạ Lang bó tay với hình thức suy nghĩ của Sách Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482931/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.