Sau mười phút, “Đi thôi ăn xong rồi.” Tạ Lang đứng dậy.
“Ừ, món trứng luộc trà này khá ngon.” Đại Đầu thỏa mãn.
Sách Thiếu Ly thì đã đứng dậy đi rửa tay rồi. Tạ Lang và Đại Đầu nhìn xung quanh một chút.
“Cứ để khay đồ ăn trên bàn à.” Tạ Lang suy đoán.
“Đúng vậy, không phải hôm qua đã đến một lần rồi sao?” Đại Đầu nói, “Cậu mất trí nhớ rồi hả?”
“Không phải hôm qua không chú ý đến à, đi, đi rửa tay thôi.”
…
Nhìn tòa nhà dạy học cách có mười mét, Tạ Lang mở miệng: “Vừa rồi mình tính toán một chút, chúng ta đến căng tin tốn khoảng năm phút, quay về cũng thế, cần năm phút để mua cơm, lại thêm ăn cơm… Nói cách khác, tất cả cần gần hai mươi bảy phút, nhưng thời gian chúng ta ăn cơm chỉ có ba mươi phút…”
“Vì vậy?” Đại Đầu nghi ngờ, “Tính ra thời gian này thì có thể nói lên điều gì?”
“Nói rõ có ít thời gian học hơn.” Sách Thiếu Ly trả lời.
“Thông minh!” Tạ Lang khen ngợi.
“Phì, cậu trâu bò.” Đại Đầu nghẹn lời.
“Cũng đã lớp mười một, sắp đến bài kiểm tra trình độ học tập rồi, có thể không tính toán tỉ mỉ sao?” Tạ Lang nói nghiêm túc.
“Hình như vậy, bài kiểm tra trình độ học tập được A thì sẽ cộng thêm điểm đó.” Đại Đầu khát khao.
“Đi nhanh đi, sắp bắt đầu tự học rồi.” Tạ Lang thúc giục.
Ba người vội vàng bước lên cầu thang, chỉ chốc lát sau đã lên tầng ba.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482917/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.