Lam Nguyệt dùng cả ngày ở lại Thôn Vị Ương, nàng và Lạc Y ở trong phòng rất lâu, sau đó hai người mới ra ngoài. Cả thôn Vị Ương lẫn Tiết Thanh Hàn đều có chút tò mò. Bất quá Lam Nguyệt không nói gì, Lạc Y càng không hé răng.
"Thật sự biện pháp này độ nguy hiểm quá cao, ngươi thật sự muốn thử sao ?"
Lạc Y gật đầu, trong ánh mắt đầy kiên định. Lam Nguyệt nhìn nàng một hồi, lại thở dài.
"Muốn rời khỏi Huyền Linh đại lục, một là theo đại tuyển Tam tông vào ba năm sau rời đi, hoặc là dùng cách phi pháp không có giấy thông hành rời đi. Cách đi lậu này rất ít người sử dụng, bởi không có chứng nhận thân phận, hành tẩu qua các quốc gia là chuyện gần như không thể nào."
Lam Nguyệt ngừng một chút, lại quay sang Du Nhiên, hỏi:
"Du Nhiên cô nương, không biết các người có thể giúp họ làm hộ tịch và giấy thông hành được hay không ?"
Du Nhiên gật gật đầu:
"Thánh Nữ là Thánh nữ tộc ta, ta đương nhiên có thể giúp ngài làm hộ tịch cùng giấy thông hành.
Vậy có nghĩa là nếu có người của Cửu Môn đi theo Lạc Y, sợ là sẽ không thể có được giấy thông hành cùng hộ tịch chứng thực thân phận.
Thấy Lam Nguyệt trầm mặc, Du Nhiên lại bỗng nhiên lên tiếng:
"Nếu... nếu lấy thân phận phu quân của Thánh Nữ, cũng coi như là người tộc ta."
Lạc Y: !!!! "Du cô cô !Người đang nói cái gì vậy !"
Hai má Lạc Y đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/3647508/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.