Tin tức Tê Điệp mang long thai nhanh chóng lan truyền khắp hậu cung. Lộ Ánh Tịch không làm khó nàng ta, cũng không ngoài mặt tỏa ra rộng lượng khoan dung như các phi tần khác. Dẫu sao trong mắt mọi người, Tê Điệp vốn chỉ là một cung nữ thấp kém. Như Tình Thấm đã nói, giờ đây quạ đen Tê Điệp đã biến thành phượng hoàng. Nàng ta gặp may như thế, làm sao không khiến người ta đỏ mắt đố kị đây?
Nhưng mà Lộ Ánh Tịch thật không ngờ, người không kiềm chế được ra tay trước tiên lại là Diêu Hiền phi trước nay không màn thế sự.
Hoàng đế lâm triều xong mang vẻ mặt mệt mỏi rã rời đến cung Phượng Tê, dựa lưng trên nhuyễn tháp, không rên một tiếng.
Lộ Ánh Tịch đã nghe phong phanh từ sớm, trong lòng hiểu rõ, đứng bên cạnh hắn, dịu dàng lên tiếng: “Hoàng Thượng rất mệt sao?”
“Ừ.” Hoàng đế nhàn nhạt trả lời, mệt mỏi nhắm mắt lại, như đang nghỉ ngơi lại như suy nghĩ.
Lộ Ánh Tịch vươn tay đặt hai bên huyệt thái dương của hắn, dùng sức vừa đủ nhẹ nhàng xoa xoa ấn ấn.
Hoàng đế dễ chịu thở hắt ra một hơi, hàng lông mày lo lắng chau lại dần dần giãn ra.
Lộ Ánh Tịch không ngừng lại, vừa làm vừa nhu hòa nói: “Thần thiếp sắp xếp không tốt, khiến Hoàng thượng phiền muộn. Thần thiếp nghĩ Đào Chi các nhã nhặn lại yên tĩnh rất thích hợp cho Tê Điệp dưỡng thai.” Đào Chi các xinh đẹp tĩnh mịch, chẳng qua ở rất gần Trai Cung. Nàng cũng thật không ngờ điều đó lại dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-te-than-cung/3260266/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.