Thuốc do Nam Cung Uyên đưa cho đương nhiên là thuốc tốt, Lộ Ánh Tịch say giấc một đêm, cũng không bị phát sốt. Lần phát bệnh này bình yên vượt qua, nhưng lần tới, khó có thể nói trước có thể qua khỏi hay không.
Nàng thờ ơ ăn sáng, nét mặt vui vẻ, bản thân tự an ủi. Dù sao nàng cũng đã có sẵn bệnh trong người, vốn là họa hay phúc khó đoán, thêm một cái nữa, cũng chẳng khác nhau là bao.
“Nương nương.” Tình Thấm vội vã bước vào, nhanh chóng đóng chặt cửa tẩm cung, thấp giọng nói: “Nô tỳ theo lệnh Nương nương căn dặn, đi mời Nam Cung thần y bắt mạch cho Tê Điệp, phát hiện mạch tượng quả thực có điểm khác thường.”
“Khác thường ra sao?” Nàng ngẩng đầu, ánh mắt nghiêm túc.
Tình Thấm tới sát bên, nhỏ giọng thì thầm bên tai nàng: “Nam Cung thần y nghi ngờ Tê Điệp đã dùng một loại thuốc bí ẩn, cho nên mới có dấu hiệu hỉ mạch giả.”
Lộ Ánh Tịch không nói, ánh mắt trong veo lạnh lùng. Y thuật của nàng không bằng sư phụ, sư phụ bảo có điểm khác thường, thì chắc chắn không sai. Bây giờ nàng dựa vào manh mối này có thể khẳng định, nàng đã hiểu rõ dụng ý của hắn. Mộ Dung Thần Duệ không ngại dùng long mạch, khiến Tê Điệp có một chỗ đứng dù thấp kém trong hậu cung. Tương lai nếu nàng có sơ suất, phạm sai lầm hay mất chỗ dựa, Tê Điệp sẽ thay thế vị trí hoàng hậu của nàng. Còn Mộ Dung Thần Duệ, dù thế nào cũng không bị tổn thất. Cho dù sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-te-than-cung/3260265/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.