Editor: Minh DiệuBeta: Mặc Quân Dạ “Người yên tâm đi mà, sư phụ của ta rất là lợi hại!” Phong Nhã Ngọc tự hào nói. Phương di nương nghe vậy chỉ có thể cười khổ một tiếng: “Hai ngày nay không chỉ có trong cung phái người đến, nagy cả gia tộc Bố Cát Nhĩ, phủ An Quốc Công, thậm chí công chúa Anh Dạ cũng đích thân tới đây nữa, hầy, ta cũng không thể xem như không thấy bọn họ được.” “Những người này, nếu như sư phụ muốn gặp thì tự nhiên người sẽ đi gặp thôi” Phong Nhã Ngọc ăn nốt một viên sủi cảo nhân tôm cuối cùng, thỏa mãn tựa người trên lưng ghế. “Ý của ngươi là sư phụ không muốn gặp ta ư?” Vào lúc y đang cảm thán đời người thật tốt đẹp, một thanh âm trong sáng của thiếu niên đột nhiên vọng vào từ bên ngoài, tiếp theo, thân ảnh cao quý anh tuấn của một thiếu niên lập tức xuất hiện ngay cửa. Người này mặc một thân áo da màu xám tinh xảo, trang sức đuôi chồn tuyết màu đen từ trên bả vai rủ xuống eo, da giày màu đen giẫm lên mặt đất phát ra từng hồi thanh âm lộp cộp, trong tay còn nắm một thanh kiếm, thoạt nhìn rất giống tộc nhân của những bộ tộc thợ săn vừa đi săn thú trở về. “Ngươi là ai?” Phong Nhã Ngọc ngẩng đầu đánh giá vị thiếu niên cao quý kia, tựa hồ cảm giác được mình đã gặp người này ở đâu rồi. “Còn ngươi?” Đối phương dường như cũng cảm thấy người trước mặt có chút quen mắt, cũng bắt đầu nghiêm túc đánh giá đối phương. Hai mắt Phong Nhã Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292153/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.