“Lạc Lạc Bố Cát Nhĩ! Ngươi không thể có chút tiền đồ hơn được sao?” Vừa mới đi vào liền thấy một màn như vậy, công chúa Anh Dạ không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Cái tên thiếu niên gọi là Tử Diệu này, mặc dù nhìn thì đơn thuần nhưng ít ra vẫn thông minh hơn cái tên Lạc Lạc Bố Cát Nhĩ đần thối nào đó.
Phong Nhã Ngọc vừa nhìn thấy nàng liền vội vàng trốn ra sau lưng Lạc Lạc, lần trước khi nàng đến, hắn thiếu chút đã bị nàng đánh cho một trận! Quả nhiên, nữ nhân xinh đẹp đều không trêu vào.
“Ta chỉ muốn nói với tiểu sư đệ vài câu thôi mà.” Lạc Lạc nói, quả nhiên đã kéo gần khoảng cách với Phong Nhã Ngọc: “Tử Diệu, sư phụ vẫn chưa thể xuất quan sao?”
“Đúng thế! Đại khái còn phải chờ thêm vài ngày nữa!” Phong Nhã Ngọc vội vàng trả lời.
Công chúa Anh Dạ lạnh lùng nói: “Ngươi đi nói với nàng, Hi Hòa cô cô không quản nghìn dặm xa xôi trở về gặp nàng, hỏi nàng rốt cục là gặp hay không gặp!”
Phong Nhã Ngọc ngây ngẩn cả người, hắn không biết Hi Hòa cô cô là ai, thế nhưng dựa vào vẻ mặt của công chúa Anh Dạ mà đoán, xem ra người này không dễ chọc chút nào.
“Công chúa đừng nóng giận, để cho Tử Diệu đi hỏi một chút là được rồi.” Thấy sự tình có vẻ không ổn, Phương di nương vội vàng đứng ra hòa giải, bà vỗ vỗ đầu Phong Nhã Ngọc, ý bảo hắn đi vào hỏi thử xem.
Phong Nhã Ngọc gật đầu, lập tức chạy ra ngoài, trùng hợp gặp được A Lệ Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292154/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.