Nhị tỷ tỷ, đi đường bình an, ngươi biến thành thành quỷ mà muốn đến tìm ta trả thù thì cứ đến đây, để xem thừ ngươi có thể có một ngày đánh bại được ta không!
Nam Cung trưởng lão đứng ở trên một khối cự thạch nhìn về phía, râu dài phất phơ trông như thần tiên tại Lâm Giang.
Trong không khí thổi qua, có một mùi máu tanh, hình như trong đó còn có kèm theo một hương thơm đặc thù.
Nam Cung trưởng lão cẩn thận xem xét, đột nhiên trong mắt tinh quang chợt lóe: Khổng tước thảo!
Còn là Khổng Tước Thảo giống cái, có khả năng hấp dẫn linh thú, hơn nữa còn có khả năng chọc giận linh thú!
Cẩn thận nghĩ, Nam Cung trưởng lão liền rõ ràng, nhất định là có người len lén lẻn vào bên doanh trại của Tứ Hảo dong binh đoàn, đem bột của Khổng Tước thảo bỏ xuống nơi bọn chúng hạ trại cho nên mới đưa tới một đống linh thú như thế này!
Là ai lại nghĩ ra chiêu hay như vậy? Bọ ngựa bắt ve, chim sẽ ở dằng sau! Thần không biết quỷ không hay thật là cao chiêu!
Mặc dù có chút âm hiểm, tuy nhiên đối phó với đám ngưới Tứ Hải dong binh đoàn này mà nói đến đạo nghĩa thì đúng là làm nhục hai chữ đạo nghĩa!
Đối phó với bọn chúng chỉ có ăn miếng trả miếng!
Ánh mắt già nua của Nam Cung trưởng lão ở trên người đám đệ từ quét qua một lượt, cuối cùng dừng ở trên người Hoàng Bắc Nguyệt đang đứng yên lăng ôm con hổ con trong đám đệ tử.
Trên bầu trời ánh trăng lẳng lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291710/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.