Lúc ấy nàng vội vàng đi tìm hiểu tin tức, cũng chẳng quan tâm để ý tới Tiêu Vận, không nghĩ tới, nàng ta một mình chạy ra khỏi doanh trại vừa đúng lúc gặp bọn Hoắc lão lục, đại khái là một người chạy ra doanh địa, vừa lúc để cho Hoắc lão lục gặp được nên mới bị bắt.
Cái này thì có thể trách ai được? Có trách thì trách nàng ta khinh thường không chịu tuân thủ quy tắc!
“Nếu đúng là Tiêu Vận đã đi ra ngoài, thì lúc người của Tứ Hải dong binh đoàn dốc toàn bộ lực lượng đến chỗ chúng ta mà không có được chút lơi ích gì ra về, hẳn là không bắt được Tiêu Vận.” Lôi viện sĩ vuốt râu phân tích nói: “Trưởng lão, hiện nay linh thú bạo động cũng đã bình tĩnh trở lại, không bằng phái người đi xem xét một chút xem sao.”
Lôi viện sĩ phân tích vô cùng có đạo lý, Người của Tứ Hải dong binh đoàn dốc toàn bộ lực lượng đến doanh trại đều lo cướp đoạt đồ vật, làm gì có ai rãnh rỗi mà đi bắt Tiêu vận chứ?
Hơn nữa, sự thật cũng là như thế, Tiêu Vận sớm đã bị bọn Hoắc lão lục bắt.
Nam Cung trưởng lão nghe xong cũng thấy có lý, liền gật đầu, ra lệnh cho một vài lão sư cùng các đệ tử có cấp bậc cao ra ngoài xem xét, những người còn lại cũng dọn dẹp lều trại, đến bên ngoài Phù Quang rừng rậm.
Linh thú bạo động đã ngừng, bọn họ thừa dịp bóng đêm mà đi, nói không chừng có thể bắt được các linh thú đi riêng lẻ nữa.
Nghe nói nhổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291709/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.