Ngày lành tháng tốt cuối cùng cũng đến, Tân đế lên ngôi, khắp Nam triều giăng đèn kết hoa, toàn dân được ân xá.
Hàng loạt nghi thức được tổ chức, Tôn Triều Ân thân mặc hoàng bào, làm lễ với thiên địa, với tổ tông Tôn gia, lập lời thề vì bá tánh, hết lòng phụng sự cho một Nam triều thịnh thế.
Cựu đế có nhiều con, sau những màn thanh trừng đấu đá chỉ còn lại Tôn Triều Ân, cùng sự phò tó của hai người huynh đệ và thế lực Lâm gia, hắn mới thuận lợi trụ ở vị trí này.
Nói đi nói lại, hắn là người có tố chất, là người đã được lựa chọn từ nhỏ, các huynh đệ khác chỉ ôm hy vọng tranh đấu, trước sau vẫn không thoát được mệnh trời.
Cùng ngày, Hậu vị sắc phong, Lâm Uyển Vân một thân phượng bào, ấn ký phượng mệnh trên trán càng lúc càng rực đỏ. Dưới sự tung hô hành lễ của văn võ bá quan, Tân đế Tân hậu của Nam triều hoàn thành nghi thức.
Lâm Uyển Vân đứng ở trên cao, mắt lướt xuống trăm ngàn con người quy phục, nội tâm cực kỳ kiêu ngạo.
Ngày mà nàng ta đợi, cuối cùng cũng đến rồi.
Vận mệnh này, hào quang này, tranh đấu này, chỉ có nàng ta mới là người xứng đáng được nắm lấy.
Người có chức tước, kể cả Tôn Triều Quân cũng khoác triều phục đón chào tân đế, người duy nhất im hơi lặng tiếng cho đến hiện tại, chỉ có Hà Hi.
Giây phút cô chờ đợi, cuối cùng cũng đến rồi. Hàng loạt tiếng trống, hiệu lệnh, reo hò, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-menh-ta-nhuong-so-nguoi-khong-nhan-noi/3031655/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.