Danh hoa quý giá đẹp đẽ nhất thế gian có nở rộ ngay trước mắt, thì e rằng cũng không thể đẹp hơn nụ cười tuyệt mỹ trước mắt này!
Nụ cười khiến người ta si mê nhẹ nhàng1hé nở gần ngay trước mắt, khiến khuôn mặt bình tĩnh của Bình Duệ khó che giấu được sự hoảng hốt trong chốc lát.
“Bình tướng quân không thể giải thích cho bản công chúa sao?” Nguyên Vô Ưu8hờ hững lên tiếng.
Nghe thấy giọng nói lạnh nhạt này, trái tim ngơ ngẩn của Bình Duệ bỗng chốc bình tĩnh lại. Hắn cụp mắt xuống trong giây lát rồi ngước mắt lên, khuôn mặt đã thản nhiên2không gợn sóng, tựa như sự ngẩn ngơ ban nãy chưa từng tồn tại.
Nguyên Vô Ưu khẽ dời bước quay về ghế chủ vị. Nàng thanh nhã ngồi xuống, thản nhiên nhìn thẳng vào mắt hắn, như thể4đang chờ đợi câu trả lời.
Trong đầu Bình Duệ hiện lên bốn chữ miêu tả ấn tượng về Nguyên Vô Ưu: yêu ma họa thủy!
Sau khi chấn chỉnh lại tinh thần, hắn khom lưng cúi đầu, chắp tay nói: “Mạt tướng xấu hổ, công chúa thông minh thuần khiết, há có thể bị tin đồn ảnh hưởng? Chuyện đơn giản như thế này mà mạt tướng lại quá nghiêm túc, tự mình chuốc lấy phiền toái, mạt tướng xấu hổ vô cùng, xin công chúa thứ lỗi.”
Bình Duệ đang khom lưng cúi đầu nói lời xin lỗi nhưng không hề ảnh hưởng đến khí chất khảng khái toát ra từ từng cái giơ tay nhấc chân của hắn. Nguyên Vô Ưu hơi híp mắt. Đây là một người có tính tự chủ mạnh mẽ, tư duy lại nhanh nhạy sắc bén.
“Bình tướng quân đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417709/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.