🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bởi khi bọn họ còn chưa đến được đường lớn của hoàng thành thì có một đoàn người đã đuổi theo họ từ phía sau.

Tuy nói là một đoàn người nhưng thực ra cũng không nhiều lắm, chỉ có bảy người bao gồm ba thái giám và bốn thị vệ mà thôi.

Nhưng sau khi Sở Cửu Nhi thấy được người dẫn đầu là ai thì nàng liền ngơ ngẩn cả người, thật lâu vẫn chưa bình thường lại được.

Vì người dẫn đầu trong ba vị thái giám kia chính là Phúc công công.

Phúc công công là ai chứ? Người khác có thể không biết, nhưng Sở Cửu Nhi lại rất rõ ràng.

Phúc công công là nội thị thiếp thân bên long sàng* trong tẩm cung của hoàng huynh nàng.

(*) Long sàng: giường của vua.

Nếu nói Tiểu Mạc Tử là tổng quản đứng đầu hoàng cung, có thân phận và địa vị hết sức quan trọng, đại diện cho tai, mắt, miệng của hoàng huynh, vậy thì vị Phúc công công này chính là người mà hoàng huynh tín nhiệm nhất, cũng là người biết được nhiều chuyện riêng tư của hoàng huynh nhất.

Loại tín nhiệm này không hề tầm thường, bởi vì hắn là người có thể trông nom bên cạnh long sàng của người.

Nói một cách khác, chu dù hoàng huynh sủng hạnh các phi tần trong hậu cung hay mỗi khi đến mùng một và mười lăm, hoàng huynh đi đến Khôn Hòa Cung

- trong tẩm điện của hoàng hậu nương nương theo quy định của tổ tiên, thì vị Phúc công công này vẫn được vào theo, hầu hạ cách vài tấm màn che.

“Phúc công công, sao lại là ngươi?”

Sở Cửu Nhi híp mắt hỏi.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417559/chuong-191.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phượng Kinh Thiên
Chương 191: Cấm địa hoàng cung (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.