Sở Hồng ngồi xuống lại, ánh mắt quét qua người Bạch Sơ Nguyệt, sau đó dừng trên người Lam Vân.
Ánh mắt hắn nhìn Lam Vân thâm sâu khó lường, nhưng hắn lại không hề cất lời.
Lam Vân bị Sở Hồng nhìn chăm chú bằng ánh mắt thâm trầm khó đoán, nhưng nàng lại tỏ ra hết sức ung dung, thản nhiên đứng dậy nói với hắn: “A đi đà Phật.
Thưa bệ hạ, người ngồi trên ngôi vua cao quý này, cần nhớ kĩ câu: sai một li đi một dặm, lời đã nói ra như mũi tên đã bắn đi, khó mà thu lại được.”
Đôi mắt Sở Hồng sâu thẳm nhìn Lam Vân, cười haha đáp: “Thánh tăng Phật học tinh thông, không phụ sự cất nhắc của thánh tăng, trẫm nhớ kĩ rồi.”
Lam Vân nhẹ nhàng hành lễ, lại quay sang nói với Bạch Sơ Nguyệt rằng: “Thưa nương nương, Trang Chu nằm mộng thấy mình hóa bướm vui vẻ bay lượn mà không biết mình là Chu nữa, rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình là Chu.
Nương nương người thử nói xem, không biết Chu chiêm bao là bướm hay bướm chiêm bao là Chu đây?”
Lúc này, Bạch Sơ Nguyệt mặt cắt không còn giọt máu nhưng nàng vẫn khẽ gật đầu với Lam Vân.
Có điều, nàng không trả lời câu hỏi của Lam Vân mà thay vào đó là một câu cảm tạ: “Bản cung đa tạ thánh tăng đã giải đáp khúc mắc.”
Đến lúc này, nàng cuối cùng cũng khẳng định được rằng, vị thánh tăng này là đắc đạo cao thâm Phật pháp tinh thông, có thể vì lẽ đó mà trong giấc mơ nàng không gặp được hắn, bởi vì hắn không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417558/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.