Ba ngày sau, thánh chỉ của Phượng Âm đến.
Nhìn Hạ Cẩm đứng trong chính phòng, ta chau mày:
- Sao ngươi lại tuyên chỉ? Trong cung hết người hay ngươi rảnh rỗi?
Hạ Cẩm lạnh lùng nhìn ta:
- Hoàng thượng sợ Tướng quân kháng chỉ nên để thần tới.
Ta chau mày. Là thánh chỉ gì mà sợ ta kháng lệnh?
- Đọc đi.
Ta nói với Hạ Cẩm, nàng nhìn ta:
- Tướng quân, người không hành lễ sao?
Ta ngạc nhiên nhìn nàng. Phượng Âm đứng trước mặt ta còn không quỳ lại quỳ vì cái thánh chỉ vớ vẩn này?
- Ngươi nghĩ ta sẽ quỳ sao?
Hạ Cẩm không nói gì nữa, kéo thánh chỉ ra nói những điều vô nghĩa. Nàng đọc xong, ta hỏi:
- Tóm lại là muốn ta làm gì?
Hạ Cẩm cuộn thánh chỉ lại, nghiêm nghị nhìn ta:
- Hoàng thượng sắc phong có Vịnh Khanh Phó tướng là Duyên Hải tướng quân, bình định vùng biển mới. Đồng thời ban hôn Lưu Hoà Thái y cho Duyên Hải tướng quân, hai mươi ba tháng sau là ngày lành, tiến hành hôn lễ.
Ta chau mày, Phượng Âm có ý gì?
- Vậy còn ta?
Hạ Cẩm nói:
- Hoàng thượng muốn Tướng quân ở lại Hoả Hương, tập trung xây dựng cảng biển, không cần ra ngoài biển nữa.
Ta ngạc nhiên. Phượng Âm tước bỏ quyền lực của ta, ngăn cấm ta ra biển?
Một cơn giận dần bốc lên trong đầu. Ta vất vả suốt hai năm, chuyện sắp thành nàng lại giao cho người khác? Tại sao?
Hạ Cẩm nói:
- Tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang/3054310/quyen-2-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.