Hỏa diễm phượng hoàng ngửa mặt lên trời thét dài, đôi cánh xinh đẹp không ngừng lay động, nhưng phượng hoàng kia đột ngột lảo đảo, rất nhanh sau đã phải đáp xuống cánh rừng trước mặt.
Căn phòng bị nổ tung dĩ nhiên đã làm kinh động đến đám người kia.
“Phượng hoàng kia đã đáp xuống đằng sau núi!!”
“Mau, mau bắt lại, nhất định phải bắt y trở về!!”
Rối loạn một trận, mỗi người đều cầm theo trường thương, bắt đầu hành động vây bắt.
Lão già được hộ vệ bảo hộ cũng đi theo, trong mắt lóe ra tia sáng sắc bén.
Bầu trời không biết từ lúc nào đã dày đặc mây đen, tiếng sấm vang lên ù ù trầm đục, tựa như sắp sửa phát sinh chuyện gì đó rất khủng bố, màn đêm hắc ám, núi rừng bất giác lộ vẻ xác xơ tiêu điều.
……
Bụng truyền đến từng trận đau nhức khiến Thiên Phượng không dám thúc đẩy tiên lực, sau khi khôi phục lại nhân dạng, y dựa người vào một gốc cây đại thụ thở dốc.
Từ lúc mới biết bản thân mang thai, Thiên Phượng đã được Đoan Mộc Thanh Tôn chăm sóc kỹ lưỡng, chưa bao giờ giống như hôm nay, cho dù không hiểu sao bụng lại đột nhiên đau quặn như thế, nhưng Thiên Phượng biết chuyện này không tốt tí nào.
Cơn đau này hoàn toàn không giống như những lúc cục cưng nghịch ngợm đá lung tung.
“Tiểu Tôn….” Khẽ kêu lên, Thiên Phượng một tay ôm lấy cái bụng đau, một tay chống lên thân cây chậm rãi đi về phía trước.
Tuy không dám thúc đẩy tiên lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nghich-ngom-dong-tam/3118693/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.