-Phủ quốc công-
Những thước lụa trắng giăng khắp cổng phủ, những chiếc áo trắng, những tiếng khóc, tiếng gọi.
Nhìn thấy đoàn người hộ tống Quách Ngọc dừng lại trước phủ Quốc công khiến rất nhiều người dân hiếu kì đến xem. Bọn họ biết Quốc công đại nhân đột tử, nhưng không hiểu vì sao chuyện quan trọng như vậy mà đến ba ngày sau Quách Ngọc mới về Đại Mộc. Dù biết nàng là hoàng hậu, nhưng cũng không thể quên cội nguồn. Người dân xì xầm to nhỏ, kẻ đồng cảm, kẻ trách móc.
Quách Ngọc bước xuống xe ngựa, bỏ ngoài tai những lời vô nghĩa. Nàng run run hai chân, lắc đầu không tin. Ngã ngồi xuống nền đất, Quách Ngọc luôn miệng lẩm bẩm.
- Không thể.
- Hoàng hậu, người đừng như vậy. Bảo trọng phụng thể.
Tuyết Lâm bên cạnh ôm cánh tay Quách Ngọc, cố đỡ nàng đứng dậy.
Quách Ngọc thất thần một lúc, sau đó nàng đứng bật dậy nhanh chân chạy vào phủ.
Gia nhân trong phủ nhìn thấy nàng, lập tức quỳ xuống. Mặc kệ bọn họ, Quách Ngọc vẫn cứ chạy vào.
Vào đến chính sảnh, nàng như lặng người khi nhìn thấy cổ quan tài đặt ngay giữa sảnh.
- Ngoại tổ phụ!
Quách Ngọc chạy đến ôm lấy quan tài, kêu khàn cả giọng.
Tuyết Lâm vội vã kéo nàng lại, nhưng vô ích, Quách Ngọc lúc này chẳng quan tâm đến chuyện gì, nàng thẳng tay hất ngã Tuyết Lâm. Tuyết Lâm khóc, nàng quệt hai hàng nước mắt, kêu to.
- Hoàng hậu đang mang long thai.
Cả sảnh như đứng hình trước câu nói của Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/2513721/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.