Vĩnh Ngọc hân hoan trong tiệc mừng, Đại Mộc lại không được như thế, ít nhất là với một số người, tâm trạng không được tốt.
Bao nhiêu âm mưu tính toán của Mộc Lịch trở thành công cốc, ngoài việc trừ khử Mộc Huyền thì chẳng được gì nữa.
Hắn cảm thấy xung quanh hắn là một lũ vô dụng. Ngay cả Viên Hiên Nhiên hắn cũng đã mất đi sự tôn trọng.
- Từ nay xin người đừng xen vào việc của ta nữa.
Viên Hiên Nhiên híp mắt, những nếp nhăn nơi đuôi mắt hiện rõ.
- Thế nào? Ngươi cho rằng đã đủ lông đủ cánh, muốn tự đập cánh bay đi?
Mộc Lịch nhếch mép. Hắn ngồi trên ghế, không nhìn Viên Hiên Nhiên.
- Đừng nói vấn đề đó. Hãy bàn đến chuyện sau này thành việc lớn, ta là thiên tử, xin người đừng nghĩ mình là trưởng bối sau đó tự cho mình quyền lực điều khiển.
Viên Hiên Nhiên tức giận. Ông biết Mộc Lịch không phải kẻ ngu ngốc, càng có dã tâm. Chẳng phải đó là điều ông muốn hay sao? Những, hắn là con trai ông. Hắn không được quyền nói như vậy với ông.
Viên Hiên Nhiên cố gắng kiềm chế cơn tức, hai tay nắm chặt. Nếu ngay lúc này ông nói hắn biết hắn không mang huyết mạch hoàng gia, hắn không phải họ Mộc, càng không có cơ hội thừa kế, những thứ hắn có ngày hôm nay đều do ông ban tặng thì liệu hắn sẽ làm gì tiếp theo?
- Lịch nhi! Ta sẽ cho con biết vì sao ta luôn phải quyết định thay con!
...
Kể lại chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/2513719/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.