Lúc Trần Minh Quang còn đang do dự, Diệp Tống đột nhiên quay đầu nhìn về phía hắn, cười như không cười nói: “Hình như ta khiến Trần đại nhân khó xử? Lúc ở trên triều, Trần đại nhân nói năng hùng hồn lắm cơ mà.”
Trần Minh Quang cười một cái đáp: “Lúc ấy không nghĩ nhiều như vậy, ta chỉ ăn ngay nói thẳng mà thôi.”
“Không ngờ một người ăn ngay nói thẳng lại đắc tội Lý tướng, không sợ sau này hắn làm khó ngươi sao.” Nói xong Diệp Tống ôm quyền cúi xuống, “Dù sao đi nữa, lúc nãy cũng đa tạ Trần đại nhân.”
“Không cần khách khí.”
Diệp Tống xoay người đi xuống bậc thang, đi được vài bước quay lại, ánh mắt lấp lánh, “Nghe nói hôm ta say là ngươi đưa ta về.”
Trần Minh Quang nhìn có chút ngây ngốc đáp: “Chuyện nhỏ không đáng nói, nhị tiểu thư không cần khách khí.”
Diệp Tống nhìn hắn chớp chớp mắt: “Hôm nào mời ngươi uống rượu.”
Diệp Tống đi xa dần, Trần Minh Quang mới chậm rãi phục hồi lại tinh thần, vành tai hồng hồng lẩm bẩm nói: “Được a.”
Tô Thần trở lại Đại Lý Tự cũng không nghỉ ngơi chút nào, cơm không kịp ăn liền đưa người chạy tới tướng quân phủ thẩm tra. Lúc bước vào đại môn, chứng kiến một mãnh hỗn độn phía trước, quả thật giống như vừa bị bọn thổ phỉ cướp bóc, trên mặt đất đâu đâu cũng có vết máu.
Ngay cả cửa phòng ăn cũng bị rụng xuống. Lúc này quản gia tiến lên, cung kính nói: “Vương gia tới, tướng quân đã ở bên trong đợi ngài, nếu không phiền, mời Vương gia tới phòng ăn dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1007380/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.