Viết xong thẻ tâm nguyện, Chiết Nhan cột đồng tâm kết của mình và Bạch Chân vào cùng nhau, lại làm tiên thuật trên đó, cho dù trải qua dầm mưa dãi nắng cũng có thể bảo đảm không mục không phai, lại cùng Bạch Chân nhấc cánh tay ném lên ngọn cây cao nhất của cổ thụ.
Xong xuôi chuyện quan trọng của mình, Bạch Chân thi một pháp thuật nhỏ tìm được đồng tâm kết của Tư Mệnh và Thương Mạch, trên đó có dính tiên khí của hai người họ, tìm cũng không khó.
Nhưng mà gỡ xuống xem, hai phu phu tức khắc có chút á khẩu.
Chỉ thấy trên hai tấm thẻ tre, một tấm vẽ con sói con, không cần phải nói, hiển nhiên là xuất phát từ tay Tư Mệnh, mà trên một tấm khác chỉ có bốn chữ to — Thế giới hòa bình.
Bạch Chân há miệng thở dốc, trong lòng lại có chút thương hại cho Tư Mệnh: "Con sói con này quá không tình thú!"
Chiết Nhan lại không rảnh quản người khác có tình thú hay không, Bạch Chân mới vừa đút cho hắn một miếng mật đường, từng nét bút cực kỳ trịnh trọng viết tên của hắn lên thẻ tâm nguyên, lúc này thấy người khác viết lục căn thanh tịnh như vậy, càng cảm giác sâu sắc mình may mắn cỡ nào, trong lòng càng thêm quý trọng tình ý của bảo bối nhà mình.
Sống trăm triệu năm, lần đầu tiên hắn cảm thấy tên của mình êm tai đến vậy!
Bạch Chân đồng tình cho Tư Mệnh xong, đang muốn đem hai đồng tâm kết kia treo về cũ, bất thình lình bị Chiết Nhan một phen ôm lấy đai lưng kéo vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-he-phuong-he-ho-so-y/949441/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.