Thấy Vân Thanh Nhiễm tươi cười, Vân Tử Hy liền cảm thấy rất thỏa mãn, chỉ cần nhìn thấy muội cười.
“Ca, huynh rời khỏi bên kia lâu như vậy phải không?” Hiện giờ Vân Tử Hy ở đây có thể nói là thập phần nguy hiểm, Thiên Vân sơn bên kia, phó tướng của hắn cũng không thể giúp che mắt chống đỡ được bao lâu.
“Ừ, chẳng qua trước đó huynh sẽ đưa muội đến nơi an toàn.” Đưa nàng đến nơi an toàn thì hắn mới có thể an tâm mà rời đi.
“Huynh không cần coi muội như tiểu hài tử, muội có thể tự mình ứng phó. “
“Ta không có coi muội như tiểu hài tử, nhưng mà giờ muội đang mang thai, cho nên không riêng gì ta, chính muội cũng phải chú ý thân thể của mình. “
“Còn nói huynh không xem ta là tiểu hài tử.”
Vân Thanh Nhiễm nói xong, đột nhiên nhận ra có chỗ không thích hợp, vẻ mặt nàng trong nháy mắt liền trở nên nghiêm túc.
“Làm sao vậy?”
“Có người.” Vân Thanh Nhiễm khẳng định hiện tại bọn họ đã bị một đám người bao vây, hơn nữa nàng biết rõ, những người này không phải là người của nàng.
Làm sao có thể? Vân Tử Hy biết những người kia cũng không phải là người của hắn, đừng nói hắn không lưu lại tín hiệu cho bọn họ, cho dù có, bọn họ cũng sẽ không lén lút như vậy.
Là người của Dạ Hoằng Nghị đuổi tới sao? Bọn họ đã chạy suốt đêm ra khỏi thành, thế nhưng vẫn bị đuổi kịp.
Nếu chỉ có mình Vân Tử Hy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1913179/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.