“Trêu đùa ư?” Vân Thanh Nhiễm vốn ngồi chỗ đó nhàn nhãuống trà chợt dừng động tác một chút, quang ảnh chợt lóe, chỗ ngồi kiađâu còn thân ảnh của Vân Thanh Nhiễm?
“Ngươi…” Trân phi khiếp sợ nhìn Vân Thanh Nhiễm không biết đã đứng ở trước mặt nàng ta từ khi nào.
Một tay Vân Thanh Nhiễm đặt lên cổ Trân phi, “Như vậy thì muội muội ta cũng nên cùng tỷ tỷ vui đùa một chút nhỉ.”
Trân phi ngốc lăng một hồi lâu, tiếp đó nở nụ cười, “Vậy à? Tính ra thìdường như ta bị thiệt rồi, một thi hai mạng, có điều… giết hại hoàng tửtương lai, tội danh này cũng không nhỏ đâu!”
“Ngươi xác định đây là hoàng tử, mà không phải hoàng tôn?” Vân Thanh Nhiễm hỏi ngược lại.
Cái gì?
Ánh mắt Trân phi nhìn Vân Thanh Nhiễm ngưng tụ lại.
Vì sao… nàng lại biết?
Nhìn ra kinh ngạc trong mắt Trân phi, “Thực không khéo, lần trước ngươi cùng người khác yêu đương vụng trộm ta cũng ở đó, nhìn thấy các ngươi lénlút yêu đương.” Vân Thanh Nhiễm giải thích.
“Ngươi… là lúc đó…” Trân phi nhớ lại, nữ nhân tóc tai bù xù khi đó… nàng tathấy nàng là ai cho nên mới bới loạn đầu tóc lên ư? Xem ra là như vậy.
Thật đúng là buồn cười, bản thân cùng người khác yêu đương vụng trộm lại bị chính muội muội của mình bắt gặp.
“Ha ha ha… hay quá, vậy muội muội tính đi tố giác tỷ tỷ à? Tỷ tỷ chờ…” Saukhi khiếp sợ qua đi Trân phi lại cười đến vô cùng kiều mỵ, giống như đãnhận định rằng Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1913064/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.