“Đừng vội, ngươi không muốn nhận tỷ tỷ ta đây, đúng lúc ta cũng không định nhận ngươi làm muội muội.”Ngược lại Vân Thanh Nhiễm thực sự không vội, nàng ngồi ngay ngắn trênghế thái sư, quan sát Vân Yên Nhiên, Vân Yên Nhiên hiện giờ đã cởi bỏquần áo hoa lệ của tiểu thư, chỉ mặc quần áo màu xám xanh giống như đạobào, nhưng cho dù là thế, cũng không thể che dấu vẻ đẹp của nàng ta,nàng ta diễm lệ như mẫu đơn, như hồng đỏ, từ nhỏ nàng ta đã là bảo bốiđược nâng niu trong lòng bàn tay của Vân Viễn Hằng và Vân Trần thị.
“Vậy còn không mau cút rangoài!” Vân Yên Nhiên vô cùng chán ghét xua đuổi Vân Thanh Nhiễm, hiệntại nàng ta không hề muốn thấy Vân Thanh Nhiễm, vào lúc bản thân phảimặc đạo bào xấu xí muốn chết lại ở căn phòng đơn giản như vậy, người màVân Yên Nhiên không muốn gặp nhất chính là Vân Thanh Nhiễm, trước kia,nàng ta là trân bảo trong mắt mọi người ở Vân phủ, còn Vân Thanh Nhiễmlà kẻ điên bị mọi người lãng quên ở trong hậu viện, giờ đây Vân ThanhNhiễm trở thành thế tử phi của phủ Trấn Nam vương, còn nàng ta lại bịphạt để tóc tu hành ở bên trong tông miếu này, mỗi ngày tụng kinh niệmphật, trải qua những ngày bần hàn.
“Thứ cho ta không thể nghe theo mệnh lệnh của Vân đại tiểu thư, ngươi dường như rất thích dùng Y Lan Y Lan phải không?”
Nghe Vân Thanh Nhiễm đề cập đến Y Lan Y Lan, sắc mặt Vân Yên Nhiên trắng đi mấy phần: “Ngươi có ý gì?”
“Ngươi cho là sau khi ngươi làmra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1913053/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.