Ngày thứ hai, dưới sự phụng bồicủa Quân Mặc Thần, Vân Thanh Nhiễm về Vân phủ một chuyến, với Vân phủ,Vân Thanh Nhiễm không có tình cảm gì, nhưng ca ca bị thương, bất kể thếnào cũng phải đến thăm huynh ấy, về lễ, cũng nên chính thức đến nhà báiphỏng một lần.
E ngại Quân Mặc Thần, Vân ViễnHằng vẫn ra cửa đón tiếp Vân Thanh Nhiễm, nhưng từ khi Vân Thanh Nhiễmbắt đầu xuất hiện, ông ta vẫn không liếc mắt nhìn qua Vân Thanh Nhiễmmột cái, giống như Vân Thanh Nhiễm là không khí trong suốt, loại tìnhcảm chán ghét đối với Vân Thanh Nhiễm hiện ra rất rõ ràng.
“Thế tử gia, thần có mấy câumuốn nói riêng với nữ nhi một chút, không biết có thể không?” Vân ViễnHằng có chuyện muốn nói với Vân Thanh Nhiễm, nhưng nhất định phải ởtrong tình cảnh không có Quân Mặc Thần ở đây, trước mặt Quân Mặc Thần,có rất nhiều lời mà Vân Viễn Hằng đều không tiện nói.
Quân Mặc Thần nhìn Vân Thanh Nhiễm một cái, trưng cầu ý kiến của nàng.
Vân Thanh Nhiễm gật đầu, Vân Viễn Hằng muốn nói gì Thanh Nhiễm không biết, vả lại nghe một chút cũng không sao.
“Vậy… khụ khụ… bản thế tử ở ngoài chờ ái phi… khụ khụ khụ…” Quân Mặc Thần không nói thêm nữa.
Sau đó Vân Thanh Nhiễm cùng Vân Viễn Hằng đổi chỗ để nói chuyện, cũng không đi xa, chỉ cách một gian phòng mà thôi.
Ngược lại Vân Thanh Nhiễm rất hiếu kỳ phụ thân muốn nói gì với nàng.
“Ngươi làm hại muội muội ngươicòn chưa đủ sao? Ngươi còn muốn hại cả ca ca ngươi nữa ư? Về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1913054/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.