*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Cà Pháo
Cậu không nghĩ tới, có một người sẽ vì cậu hao hết tâm tư, cho dù không chiếm được chút đáp lại nào từ cậu, cũng không oán không hối hận.
Vì muốn cậu được vui, một cô gái chưa từng vào phòng bếp như cô sẽ đi nướng bánh mì.
Nhất cử nhất động của cậu đều có thể tác động đến đối phương, sẽ vì cậu nhận đồ mà nhảy nhót.
“Cảm ơn.” Tiêu Vũ Triết trấn định tiếp nhận lấy, trong lòng lại nổi lên gợn sóng.
[ Hệ thống nhắc nhở: Nam chủ hảo cảm +3, trước mắt đối với ký chủ hảo cảm là 50, hảo cảm đối với Đường Khả Tâm là 25. Cô làm không tồi nha! ]
“Cùng là bạn học với nhau, giúp đỡ cho nhau hẳn là việc nên làm!” Từ Như Ý cười rất tự nhiên.
Xem ra, người này không hẳn là một nam sinh không biết động tình, vậy cô liền quan tâm và tín nhiệm cậu nhiều hơn chút.
Từ sau hôm đó, Từ Như Ý hoàn toàn vứt bỏ xe đạp, mỗi ngày đều bám lấy Tiêu Vũ Triết.
Cảm giác ngồi ở phía sau xe đạp, tuy rằng không thoải mái như ngồi trên Bảo Mã (BMW)*, nhưng tâm tình như vậy lại khó bằng được.
(*Bảo Mã (con ngựa quý): là dòng xe BMW, cách gọi tên xe ở Trung Quốc.)
Cô mỗi lần đều sẽ nhẹ giọng cất một điều khúc không thành tiếng, biểu hiện sự sung sướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-nghich-tap-nam-than/2368765/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.