Editor: Cà Pháo 
Sau khi tan học, hai người trực tiếp đi đến Tiêu gia. 
Đối với một người khác đột nhiên xâm nhập, lúc Tiêu Vũ Triết vừa mới bắt đầu, còn có chút không quá quen thuộc. 
Nhưng mà Từ Như Ý rất hiểu quy củ, đi theo phía sau để cậu an bài phòng giúp cô. Trên đường, cô rất yên lặng, cũng rất ngoan ngoãn. Cũng không nhìn loạn khắp nơi, càng không có hiếu kỳ hỏi đông hỏi tây. 
“Tiêu Vũ Triết, vì cảm ơn cậu đã giúp đỡ, còn ở nơi này quấy rầy, về sau công việc nấu cơm đều giao cho mình làm đi!” Sau khi bố trí tốt phòng ở của mình, Từ Như Ý chân thành nói. 
Tiêu Vũ Triết vẫn không nói chuyện, Từ Như Ý coi như cậu đồng ý. 
Vào phòng bếp, cô cự tuyệt người hầu hỗ trợ, cô tự khơi mào nấu nướng, một mình làm một bàn món ngon hương vị đầy màu sắc. 
Lúc ăn cơm, cô còn gắp thêm đồ ăn cho Tiêu Vũ Triết: “Cậu gầy như vậy, ăn nhiều một chút.” 
“Đây là món ăn mình vừa học được, cậu nếm thử đi!” 
“Hương vị này không tồi, ha ha cậu xem!” 
Nhìn thấy cậu ăn nhiều một chút, Từ Như Ý liền rất vui vẻ. Chỉ cần cậu nói một chữ ngon, cô lập tức liền tươi cười rạng rỡ. 
[ “Thật là một cô bé đơn thuần dễ dàng thỏa mãn.” ] Tiêu Vũ Triết cảm thán, khóe miệng cũng không tự giác lộ ra một tia cười. 
Ăn cơm xong, hai người bắt đầu làm bài tập. 
Từ Như Ý lấy sách vở mở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-nghich-tap-nam-than/2368767/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.