*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ngươi nếu là phượng hoàng lửa chao liệng chín tầng mây, thì ta sẽ phải làm rồng vàng bao trùm khắp bầu trời. Bằng không đứng trước mặt ngươi, ta sẽ luôn cảm thấy kém ngươi một cái đầu, cảm giác này thật đáng ghét.”
Lấy thân phận của Chương Hi Liệt và thế cục trước mặt, nếu rơi vào tay Lý Hủ, có lẽ cậu sẽ không còn đường sống, chỉ sợ chỉ có đường chết ─ chỉ khi cậu chết, Lý Hủ và Vinh vương mới an tâm. Hy vọng duy nhất hiện tại là Hi Liệt không rơi vào tay Lý Hủ. Nhưng, bằng thân thể, võ công, kinh nghiệm của cậu, lấy gì đấu được với Lý Hủ?
Trong lòng Phượng Tam cũng biết không có hy vọng, nhưng không nhìn thấy xác cậu, hắn sẽ giữ mãi suy nghĩ đó. Nơi cậu xuất hiện cuối cùng là Địch Gia thôn, có lẽ nơi đó sẽ để lại manh mối gì đó!
Ra khỏi thành, đi về hướng Bắc, dọc theo đường đi, tuyết đọng trắng xóa, nơi đâu cũng là một biển tuyết mù mịt.
Tâm trạng của Phượng Tam vẫn vắng lặng tiêu điều.
Vị trí của Địch Gia thôn là ở miệng một ngọn núi. Thôn không nhỏ, chỉ có gần trăm hộ dân. Phượng Tam đang muốn đi vào trong thôn, xa xa lại trông thấy ba gã thợ săn đang đi tới hướng mình, nhìn thân pháp thì đúng là cao thủ võ học. Hắn trong lòng rùng mình, lui xuống núp sau một tảng đá lớn. Phượng Tam nội lực cao thâm, thi triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-long-tang/4808/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.