*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rồi đột nhiên, nỗi niềm bi thương không hiểu dường như đánh tan Phượng Tam.
Phượng Tam nhìn ra ngoài cửa sổ, một lúc lâu mới nói: “Chuyện này không liên quan đến Đông Phương Phi Vân?”
“Không liên quan.” Lưu Ly tựa vào đầu giường, thần sắc vô cùng mệt mỏi.
“Vì sao không giải thích với Thiết Cầm?”
“Trong lòng hắn đã có đáp án, cần gì phải làm chuyện thừa thãi.”
Phượng Tam không khỏi nắm chặt hai đấm. Từ mấy ngày trước, hắn đã mơ hồ đoán được: Vì có Thiết Cầm nên khi ở núi Long Cốt, Đông Phương Phi Vân mới không ra tay, cho dù sau này hắn muốn làm gì, nhưng hành động cũng sẽ không được nhanh như vậy, huống chi lúc này hắn vừa được ở bên Thiết Cầm không lâu, tình cảm còn chưa vững chắc thâm sâu? Bằng bụng dạ và tính nhẫn nại của Đông Phương Phi Vân, nhất định sẽ giành thời cơ tốt nhất. Mà Thiết Cầm, từ khi Đông Phương Phi Vân chặt cầu, một mình đối mặt với kẻ địch đông như bầy ong, chỉ sợ hắn cũng đã nghĩ được rõ ràng. Thiết Cầm bôn ba đến đây, làm những chuyện này, cũng chỉ là muốn gặp Phượng Tam lần cuối cùng. Từ nay về sau… dù Đông Phương Phi Vân còn sống hay đã chết, hắn và Thiết Cầm, chỉ sợ sẽ không còn cơ hội gặp lại?
Trong lòng Phượng Tam có một cảm giác mỏi mệt dâng lên, lặng lẽ trầm tư nhìn về hướng khoảng trời tối mịt xa xăm: “Chư thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-long-tang/4807/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.