Editor Ochibi
Thấy hắn không có tức giận, Từ Như Ý dứt khoát ngồi vào trên ghế mây bên cạnh, nghiêm túc đếm giúp hắn.
“Một, hai, ba……” Hiện tại cô mười lăm tuổi, giọng nói đan xen giữa thành thục của nữ nhân và tính trẻ con của thiếu nữ. Cộng với hệ thống thêm thành, ngọt như tẩm mật, làm người nghe thoải mái.
Sở Tĩnh vô biểu tình yên lặng tiếp tục, lại càng thêm ra sức.
Chờ hắn làm xong, Từ Như Ý dùng ánh mắt sùng bái nhìn qua, “Anh trai thật lợi hại.”
Cô đưa tới một cái khăn lông, ước lượng mũi chân muốn giúp hắn lau mồ hôi.
“Anh đi tắm.” Sở Tĩnh tránh đi, lướt qua người cô. Lấy áo ngủ, đi đến phòng tắm.
Lúc này, điện thoại hắn để trên bàn đột nhiên vang lên. Sở Tĩnh đi qua, cúi người cầm lên, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm trên màn hình. Vào phòng, khóa cửa lại nhận điện thoại.
Từ Như Ý nhìn hắn đi vào, cũng không biết nghe bao lâu, liền quyết định mình tắm trước.
Cô vào phòng tắm, bắt đầu cởi bỏ quần áo.
Nhưng mà, vừa mới cởi xong, thì nghe được tiếng cửa mở ra.
Sở Tĩnh đứng ở cửa, nhìn thấy cô trần như nhộng, mặt nháy mắt đỏ bừng.
Hắn như là bị người dùng thuật định thân, đứng đó không hề nhúc nhích.
Từ Như Ý chớp chớp mắt, kéo đại quần áo đã bỏ vào sọt đồ dơ che khuất thân mình. Trong lúc nhất thời, sắc mặt cô cũng ửng đỏ.
“Anh trai, anh…… Đi ra ngoài đi!”
“Thật xin lỗi!” Sở Tĩnh đóng cửa lại, lập tức đi ra ngoài.
Hắn dựa vào ven tường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392569/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.