Editor Ochibi
Trước giờ, cô gái bị sủng hư này luôn là đại tiểu thư nũng nịu, từ khi nào lại hiền huệ như vậy? “Anh trai, ăn ngon không?” Vẻ mặt Từ Như Ý chờ mong hỏi.
“Ừ.” Sở Tĩnh không thể không thừa nhận, đây là món mì sợi ngon nhất hắn từng ăn! Ngay cả mẹ Sở, tay nghề cũng không đến như vậy!
Từ Như Ý vui vẻ cười: “Ngày mai muốn món gì, em làm cho anh ăn.”
Sở Tĩnh nhìn cô khẽ nhếch khuôn mặt nhỏ, cặp mắt ngấn nước lộ ra linh động, bên trong tựa như chỉ phản chiếu hình ảnh hắn.
Hắn chôn đầu, không hề nhìn cô nhiều, cũng không trả lời cô.
Ăn xong mì sợi, Từ Như Ý lấy túi hắn mua về phân loại đồ vật ra.
“Ấy, sao lại mua nhiều sữa bò thế……”
“Siêu thị giảm giá.” Sở Tĩnh cướp nói. Bởi vì nói dối, bên tai hắn hơi phiếm hồng, “Rất có lời, cho nên mua nhiều.”
“A! Thật tốt quá! Em thích uống sữa bò nhất, cảm ơn anh trai!” Từ Như Ý vui vẻ cười.
Sở Tĩnh nhìn biểu tình thỏa mãn của cô, thần kinh căng chặt trên mặt cũng hơi thả lỏng.
Cô tựa như mặt trời nhỏ, có thể mang đến ánh sáng và ấm áp cho hắn, nhìn đến cô, sẽ vô cớ vui sướng. Mặc cho, trong lòng hắn vẫn luôn muốn bài xích cô……
Sở Tĩnh giúp đỡ cô, phân loại những thứ mua ở siêu thị, hai người bắt đầu làm bài tập.
Bọn họ mặt đối mặt ngồi cùng một cái bàn, Từ Như Ý theo thói quen cắn bút lúc suy nghĩ.
Sở Tĩnh nhìn nhìn cô, muốn nói lại thôi.
Từ Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392568/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.