Editor: Ochibi 
Sở Tĩnh ngồi ở chỗ cách cô xa nhất, cố ý bỏ qua đôi đũa cô đưa, lấy một đôi khác rồi ăn. 
Sau khi ăn xong, đeo cặp lên liền ra cửa. 
“Anh trai, từ từ chờ em với!” Từ Như Ý ở cửa nhanh chóng đổi giày. 
Sở Tĩnh phía trước không những không dừng, ngược lại còn bước nhanh hơn, đi xa hơn. 
Từ Như Ý chạy chậm theo kịp, cô hơi thở dốc, “Anh trai, làm sao vậy?” 
Sở Tĩnh cũng không quay đầu. Lập tức đi tới, hoàn toàn làm lơ cô. 
Hắn quyết định: dù cho cô nói cái gì, làm cái gì, đều sẽ làm như không nhìn thấy, không nghe thấy! Thế nhưng, hắn cố ý xa cách, cũng không khiến Từ Như Ý bất mãn. Cô luôn yên lặng đi theo phía sau, cùng hắn một đường đi học, rồi tan học. 
Sở Tĩnh cho rằng như vậy có thể dần rời xa cô, không nghĩ tới, cuối tuần, Từ Như Ý vẫn tìm tới hắn. 
Cô có chút ủy khuất, hai tròng mắt trong vắt phiếm một tầng sương mù, “Anh trai ~ anh không để ý tới em cũng không sao, nhưng mà, anh từng đáp ứng, sẽ mời em ăn cơm!” 
Sở Tĩnh ngẩn vài giây. 
Đúng thật, cô giúp hắn giải quyết những nữ sinh đó, hắn đáp ứng mời cô ăn cơm. Nếu bây giờ đổi ý dường như không tốt lắm. 
Có điều, hắn có thể dẫn theo Hàn Dĩ An cùng lớp. Đây sẽ không tính vi ước đâu. 
“Anh còn có chút chuyện, đến lúc đó em ở địa điểm chỉ định chờ anh.” Sở Tĩnh chỉ nói như vậy. 
“Dạ dạ!” Từ Như Ý gật đầu. 
Trong tiệm cơm Tây. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392570/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.