Editor: Ochibi 
“Thứ ba, phải ôn nhu, đây là quan trọng nhất. Từ đại tiểu thư, xin hỏi, cô biết hai chữ ‘ôn nhu’,  viết thế nào sao?” 
“Cậu nói mình không đủ ôn nhu?” Cô nhướng mày. 
“Cô cảm thấy sao? Đại tiểu thư?” 
“Mình cảm thấy mình rất ôn nhu mà! Sơ Vân Ca luôn nói mình là cô gái ôn nhu nhất trên thế giới nhất……” 
“Ha ha ha……” Mộ Hàm Phong cười to không ngừng, ngửa tới ngửa lui, rất khoa trương. 
“Cậu cười cái gì?” 
“Vậy cô đi tìm Lục Sơ Vân đi chứ! Chỉ có anh ta mới cảm thấy cô ôn nhu lại đáng yêu!” 
“Quá đáng!” 
“Bổn thiếu gia chính là quá đáng như thế, có bản lĩnh thì cô đừng thích!” Mộ Hàm Phong bẹp bẹp khóe môi. 
Từ Như Ý nhìn hắn. 
Rất nhiều lần, cô cũng muốn từ bỏ. Nhưng dù sao đây cũng là nam sinh đầu tiên cô thích, lần đầu tiên dụng tâm theo đuổi như vậy, lần đầu tiên, vì hắn hao phí tất cả tâm tư. 
Cô không thể ngừng thích hắn được. Cô nằm mơ cũng muốn cùng hắn ở bên nhau. 
Cứ việc hắn kiêu ngạo như vậy, thiếu đòn như vậy, đáng giận như vậy! 
…… 
Tan học, cô liền ném cặp lên người Lục Sơ Vân đứng trước cổng trường. 
“Sơ Vân Ca, em thật khó chịu. Dẫn em đi quán bar đi!” 
“Như Ý, em không thể uống rượu.” 
“Sơ Vân Ca, ngay cả anh cũng khi dễ em có phải không?” Cô thở phì phì. 
“Em còn nhỏ, uống rượu rất hại cơ thể.” Lục Sơ Vân kiên nhẫn khuyên bảo. 
“Em mặc kệ! Em mặc kệ! Em muốn đi! Anh đã ngăn cản em rất nhiều lần! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392494/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.