Editor: Ochibi 
Mộ Hàm Phong liếc xéo cô, khinh phiêu phiêu phun ra hai chữ: “Ngu ngốc.” 
Tay dùng sức, liền ném thư tình của cô vào thùng rác. 
“Cậu……” Từ Như Ý tức giận đến trên ngực phập phồng. Không cần nhìn cũng biết, Sơ Vân Ca nhất định viết cả một đêm! Hắn vậy mà cứ ném đi như thế? “Sao hả? Bổn thiếu gia ném đó, nhìn không quen thì tới đánh tôi đi!” Mộ Hàm Phong bộ dáng thiếu đánh. 
Từ Như Ý chưa từng ăn qua khổ bao giờ, chỗ nào bao dung hắn khiêu khích như vậy? 
Lập tức liền khóc, “Mình ghét cậu!” 
“Vậy thật sự quá tốt, bổn thiếu gia cầu còn không được!” 
“Mộ Hàm Phong!!” 
Về đến nhà, cô tức giận quăng đổ hết đồ trong một phòng. Cha mẹ Từ gia nhìn rất sốt ruột, chỉ có thể nhờ Lục Sơ Vân giúp đỡ. 
Bởi vì, chỉ có anh, mới trị được cô. 
Lục Sơ Vân đầu tiên, bắt đầu yên lặng giúp cô dọn phòng, bày biện chỉnh tề lại những vật bị ném loạn. Từng cái xếp về chỗ cũ. 
Từ Như Ý rất tức giận, khóc lóc nói: “Sơ Vân Ca, cậu ta vứt thư tình anh viết!” 
“Không sao cả. Như Ý tốt như vậy, cậu ta nhất định sẽ nhìn thấy.” Lục Sơ Vân an ủi cô. 
Kỳ thật là, anh hy vọng cỡ nào, nam sinh kia vĩnh viễn đừng nhìn ra cô tốt! 
Như vậy, cô sẽ là của anh. 
Tính tình Từ Như Ý tới nhanh đi cũng nhanh, có Lục Sơ Vân an ủi, cô không hề bực tức nữa. 
Nhìn đồ vật được anh sắp xếp gọn gàng lại, cô kinh ngạc. 
“Sơ Vân Ca? Sao anh lại biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392493/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.