Để giữ thể diện, Tống Phổ Tâm không tranh cãi với đối phương nữa. Sau khi rời khỏi club ở đường Hoài Kim, anh lấy lý do cơ thể không khỏe xin nghỉ hai ngày với công ty, thứ nhất muốn bản thân bình tĩnh lại, thứ hai cũng muốn xem thái độ của Tư Trạch.
Đêm đó anh nhận được tin nhắn báo Có 100.000 NDT của ngân hàng, và một tin nhắn của Tư Trạch: “Anh tự mua ít thuốc đi, nghỉ ngơi cho tốt, tuần sau quay lại làm việc, tôi sẽ bảo Khương Thế Khánh sắp xếp một số công việc mới cho anh.”
(*) Tầm khoảng 330.000.000 VNĐ
Tống Phổ Tâm nhìn thấy tiền cả người cứng đờ, thiếu chút nữa giận đến nội thương.
Không phải nói coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra ư? Chuyển tiền cho anh làm gì? Thuốc nào có giá 100.000 tệ? Hay là tính một đêm mua dâm?
Anh run tay trả lại số tiền “không rõ ràng” này theo cách mà nó đến, liên tiếp trả lời Tư Trạch hai câu: “Cảm ơn Tư tổng quan tâm, tôi có bảo hiểm y tế.” “Chuyện đó không cần nhắc lại, cũng không cần bồi thường thêm.”
Tư Trạch không trả lời, nhưng lời đã hứa với mình ngược lại nói là làm, còn mượn miệng Khương Thế Khánh thông báo cho anh sau khi nghỉ ốm về công ty bàn bạc công việc, xem như ngầm ám chỉ.
Sau đó, Tống Phổ Tâm và Tư Trạch trải qua một đoạn thời gian khá lúng túng, lúc hai người gặp nhau luôn vô thức tránh đối mặt. Tư Trạch giống như sợ chạm vào hồi ức đêm đó của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuoc-tam/2725677/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.