Nếu như nói, lần đầu tiên bọn họ phát sinh quan hệ Tống Phổ Tâm ở trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, thậm chí tiềm thức không muốn thừa nhận sự thật, thì lần này, Tống Phổ Tâm từ đầu đến cuối đều tỉnh táo.
Tư Trạch phảng phất như trong đầu đã mô phỏng mấy lần phải đối phó anh như thế nào, từ lúc vào cửa đã rõ như lòng bàn tay phản ứng của anh, xem mọi kháng cự của anh như không có gì.
……
Trong lòng anh vừa tức vừa hoảng, nhưng lại không có biện pháp gì, khi chuyện xảy ra, anh cảm giác tôn nghiêm đàn ông của mình bị đả kích nặng nề, giống như con trâu bị chày đập*, từ nay về sau không thể ngẩng cao đầu, ngay cả mí mắt cũng phải cụp xuống sống qua ngày.
*Được mô tả trong “Thời hoàng kim” của Vương Tiểu Ba: Mỗi lần thiến trâu tôi đều xem. Nói chung với trâu đực, dùng dao xẻo là xong, nhưng đối với con hung hãn quá thì phải thiến bằng chày, tức rạch dao lấy tinh hoàn ra dùng chày đập nát. Sau đó nó chỉ biết ăn cỏ cày ruộng, không biết chuyện gì khác cả, khi giết cũng không cần trói.
Anh còn nhớ rõ khi đó căn phòng kia treo rèm cửa màu xám bạc, lúc Tư Trạch đè gáy anh xâm phạm anh, mặt anh vừa vặn nghiêng về phía rèm cửa, lúc đầu anh giãy dụa còn có thể nhìn thấy tấm vải màu xám bạc kia, về sau chỉ còn nhìn thấy thảm, mép giường, tiếp đó là ga trải giường gần trong gang tấc, mọi thứ trở nên rất mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuoc-tam/2725676/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.