Sau khi cân nhắc lại lần nữa, kết luận vẫn chỉ có một
Đó là cho dù có như thế nào đi nữa cậu cũng không muốn đi.
Vì trong lòng còn nhiều chuyện vướng mắc nên Diệp Du Đồng cảm thấy cả người như rã rời, ngay cả bạn học gọi điện thoại đến rủ ra ngoài chơi bóng cậu cũng cự tuyệt cả. Đặt văn bản ghi một lý do rất tốt lên chiếc bàn bằng gỗ đàn hương đen bóng trong thư phòng của cha mình, đến chiều cậu lại chạy lại chỗ cây rã hương (cây long não á ^^) ở phía sau khu nhà, nhìn vào căn phòng trống rỗng ở đối diện đến ngây người, trong đầu của cậu hiện giờ đều suy nghĩ tại sao cha cậu lại muốn nhanh chóng tống cổ cậu ra ngoài như thế.
.
Sau khi cân nhắc lại lần nữa, kết luận vẫn chỉ có một, đó là cho dù có như thế nào đi nữa cậu cũng không muốn đi.
Cho đến khi mặt trời bắt đầu khuất bóng về Tây, nghe thấy có tiếng xe chạy vào ga ra, cậu nhóc vẫn đang tựa vào thân cây mới giật mình phát hiện đã hơn năm giờ chiều rồi. Không biết là người nào về nhà, Diệp Du Đồng vội vàng trượt từ trên cây xuống, chạy nhanh vào phòng khách. Mặc kệ là ai thì cũng đều là bề trên của cậu, ngay lúc này cậu phải có mặt chào đón một chút, nếu không sẽ là không có phép tắc, nếu để cha cậu biết nhất định sẽ bất mãn với hành vi không có lễ phép của cậu.
Vừa đi tới vườn, Diệp Du Đồng nhìn thấy một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan/2163273/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.