Tháng ba xuân sắc rực rỡ, chính là thời điểm lý tưởng để xuất hành. Vừa lên đường, lòng dạ và ánh mắt Thiếu Vi đã như thoát cũi sổ lồng. Cửa sổ xe vừa mở ra là chẳng chịu đóng lại.
Linh Sơ Hầu được ngự ban riêng một cỗ xe, quy cách xa hoa vô cùng. Thiếu Vi thường mượn cớ bàn công chuyện để dụ dỗ a tỷ cùng ngồi chung hưởng thụ, còn bản thân thì lúc nào cũng chui ra chui vào, hết chạy sang xe của a mẫu, lại đến xe của đại mẫu.
Trong mắt Thanh Vũ, muội muội như một con mèo nhỏ lần đầu được đi xa cùng người thân, nhảy nhót khắp nơi, quan sát bốn phía, không giây nào chịu yên.
Vì thiếu kinh nghiệm xuất hành thế này, trong lòng Thiếu Vi chẳng thiếu cảnh giác, tuy dọc đường thưởng cảnh không ngơi, nhưng vẫn tận tâm bảo vệ và lưu ý từng người quanh mình.
Lưu Kỳ tuy bận bịu nhất nhưng cũng là người tự giác nhất, nếu không rảnh, nhất định sẽ nhờ Đặng Hộ nhắn lại với Thiếu Vi rằng mình đang làm gì, bao giờ xong.
Sơn Cốt, thân là kỵ lang tướng, lúc nào cũng phấn chấn ngồi trên lưng ngựa, dẫn đầu đội ngũ nghi trượng rực rỡ, mở đường cho thiên tử và thái tử.
Cơ Tấn thì đi cùng đồng liêu, dọc đường vừa đi vừa xử lý công vụ. Hắn chẳng lấy làm khổ, trái lại còn cảm thấy hứng thú — vừa mới vào triều, đã được tham gia sự kiện long trọng như phong thiện Thái Sơn, thật là vui đến mức đêm nằm khó ngủ, thi thoảng lại phấn khích tỉnh dậy. Làm việc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-nhat-troi-quang/5194836/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.