Nhưng Hoàng hậu vẫn không yên tâm về Thái t.ử và Hiên Viên Khuyết, lại hỏi: "Hai người đó ra khỏi thành đi về hướng nào? Mau đi điều tra rõ cho ta!"
"Người ở cổng thành nói, nghe thấy Vô Ưu Quận chúa bảo muốn đi đạp thanh ở bờ sông phía đông, thấy xe ngựa đi về hướng đông."
Phía đông? Huyền Phúc T.ử ở phía tây. Hoàng hậu nghe xong yên tâm hơn một chút, nhưng vẫn lo lắng nên dặn: "Ngươi truyền tin cho cha ta, bảo với ông ấy là Thái t.ử và Cửu hoàng t.ử đã ra khỏi thành."
"Vâng." Tiểu thái giám làm chân lon ton ở Ngự Thiện Phòng cung kính lĩnh mệnh rời đi.
Hoàng hậu nhìn bầu trời bên ngoài. Nhìn sắc trời hôm nay, trời quang mây tạnh, tuyệt đối không thể đột ngột biến thiên. Cũng giống như Hoàng thượng đang độ tráng niên, tuyệt đối không thể đột nhiên già đi. Hoàng nhi của bà ta còn nhỏ, cứ từ từ bồi dưỡng vây cánh cho nó là được. Còn thời tiết này, quả thực là ngày tốt để đạp thanh. Đạp thanh xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn chẳng phải rất bình thường sao? Hoàng hậu bóp nát miếng bánh hình con thỏ trong tay, nghĩ lại thì thôi. Hôm nay làm phép, tránh sinh thêm chuyện.
Lúc này, Hiên Viên Khuyết và Nhược Huyên đang cưỡi ngựa bên bờ sông. Thái t.ử không yên tâm để Nhược Huyên cưỡi ngựa một mình, nàng đành phải cưỡi chung một con với Hiên Viên Thần quân. Hiên Viên Thần quân cưỡi ngựa đúng kiểu để ngựa tự đi dạo, chẳng vui chút nào.
Nhược Huyên nhìn sang Thái tử: "Thái t.ử ca ca, muội cưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5057085/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.