Lúc này Nhược Huyên mới mở mắt: "Mấy món điểm tâm trong yến tiệc đêm Giao thừa khá ngon, Hiên Viên ca ca có thể bảo ngự trù đó làm cho muội một ít không? Lén mang cho muội, đừng để bà nội và nương muội biết, mang nhiều một chút, như vậy muội có thể cất vào Càn Khôn giới ăn vụng dần."
Điểm tâm hôm Tết Nguyên Tiêu không ngon bằng đêm Giao thừa, không đủ ngọt, Hiên Viên Thần quân bảo là do đổi ngự trù.
Hiên Viên Khuyết bất động thanh sắc hỏi: "Tại sao phải ăn vụng?"
Nhược Huyên liền kể khổ. Ca ca bị đau răng dịp Tết, mấy hôm trước lại bắt đầu thay răng, nên bà nội và mẫu thân không cho bọn trẻ ăn kẹo mạch nha và bánh ngọt tùy thích nữa. Mỗi ngày chỉ được ăn một miếng bánh ngọt, mà còn là loại không quá ngọt, Nhược Huyên cảm thấy không bõ bèn gì.
Nhược Huyên nói xong còn ấm ức bổ sung: "Muội ngày ngày tu luyện, hơn nữa muội ở sạch như vậy, ngày nào cũng dùng thuật thanh tẩy để rửa mặt súc miệng, ăn nhiều đường cũng đâu có sâu răng được. Muội ăn ngọt không sợ, nhưng bà nội và nương không biết, nếu không phải Hiên Viên Thần quân huynh bảo không được cho người khác biết muội có pháp thuật, thì muội đâu đến nỗi ngay cả đường cũng không được ăn!"
Nói đến cuối cùng, nàng không nhịn được lại đổ lỗi cho việc Hiên Viên Khuyết cấm nàng dùng tiên thuật trước mặt người khác.
Hiên Viên Khuyết đã quen rồi, hắn nhàn nhạt nói: "Vậy muội có muốn vào cung ăn điểm tâm ngay bây giờ không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5057084/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.