"Sét đ.á.n.h giữa trời quang!"
"Sao lại có sét đ.á.n.h giữa trời quang thế này?"
"Chắc chắn là ai đó đang làm chuyện thương thiên hại lý!"
"Trời ơi, tia sét kia đáng sợ quá!"
"Thiên phạt, nhất định là có người đang bị trời phạt!"
"Ầm ầm ầm!"
"Ầm ầm ầm!"
Hoàng thượng vốn đang nghị sự với các đại thần ở Ngự Thư Phòng, nghe thấy tiếng động liền vội vàng chạy ra, thấy bầu trời phía tây từng đạo sấm sét giáng xuống.
Sắc mặt ngài biến đổi: "Dương Tiêu, ngươi lập tức dẫn người đi xem, sét đ.á.n.h xuống chỗ nào!"
Dương Tiêu là thủ lĩnh cấm vệ quân, ngự tiền thị vệ, nghe vậy lập tức lĩnh mệnh rời đi.
Khôn Ninh Cung.
Hoàng hậu tâm thần bất an, đang nằm trên quý phi tháp nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy tiếng sấm thì giật mình lăn thẳng xuống đất. Các cung nữ sợ hãi vội chạy tới đỡ dậy.
Hoàng hậu đẩy họ ra, nhìn ra ngoài cửa sổ, rõ ràng ánh nắng chan hòa, bà ta hoảng sợ hỏi: "Vừa nãy các ngươi có nghe thấy tiếng sấm không?"
"Bẩm Hoàng hậu nương nương, nô tỳ có nghe thấy."
Sắc mặt Hoàng hậu trắng bệch, bà ta lồm cồm bò dậy, lảo đảo lao ra ngoài, ống tay áo rộng quét rơi chiếc bình hoa đắt tiền xuống đất vỡ tan tành cũng không hay biết.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Bầu trời phía tây lóe lên một tia chớp. Vừa dài! Vừa sáng! Cứ như ngay trước mắt.
Một tia chớp biến mất, không bao lâu sau, lại xuất hiện một đạo nữa. Một đạo tiếp một đạo. Ngay sau đó là tiếng sấm nổ vang trời liên hồi.
Trời đang nắng chang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5057086/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.