“Hiên Viên ca ca, vậy huynh cảm thấy là cái màu phấn nước hiện tại bôi lên tự nhiên hơn, hay là cái phấn nước vừa rồi tự nhiên hơn?”
Hiên Viên Khuyết: “Đều tự nhiên! Đều tôn da trắng! Đều tinh tế như nhau! Trắng càng thêm trắng, đen cũng biến thành trắng ba phần, không, năm phần! Hương khí như ẩn như hiện, đậm nhạt thích hợp, tăng một phân thì quá nồng, giảm một phân thì quá nhạt!”
Cỡ nào chuyên nghiệp, cỡ nào toàn diện!
Nhược Huyên liền cười: “Vậy màu phấn nước này cũng chốt nhé, son phấn đều thử xong rồi. Hiên Viên ca ca, huynh có thể rửa mặt sạch sẽ được rồi.”
Hiên Viên Khuyết thở phào nhẹ nhõm, nháy mắt liền dùng pháp thuật làm sạch khuôn mặt nhỏ của mình. Mặt sạch rồi, hơi còn chưa thở xong, Nhược Huyên lại lên tiếng: “Chúng ta thử cái tiếp theo, kem chống nắng!”
Hiên Viên Khuyết nghẹn nửa hơi trong ngực, mặt ngoài vô cảm nhưng nội tâm sống không bằng c.h.ế.t, thấy c.h.ế.t không sờn nói: “Được!”
Nhược Huyên nhìn khuôn mặt trắng trẻo của Hiên Viên Thần Quân, lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua ánh mặt trời nóng rát trên trời.
Hiên Viên Thần Quân ngày nào cũng tu luyện, tu luyện có thể giúp cơ thể đào thải mọi ô trọc và tạp chất hấp thu hàng ngày, làm cho thân thể và da dẻ đều ở trạng thái hoàn mỹ nhất.
Cho nên Hiên Viên Thần Quân và nàng đều phơi nắng không đen!
Khuôn mặt nhỏ của Nhược Huyên rối rắm: “Làm sao bây giờ? Chúng ta đều phơi không đen, hình như không thử được hiệu quả của kem chống nắng này.”
Trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5023356/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.