Hiên Viên Khuyết lần đầu tiên tích cực lớn tiếng nói: “Nàng ấy có!”
Nói xong, hắn liền đứng lên, chạy nhanh chuồn mất.
Cổ chưởng quầy cũng từ đầu kia hiện thân, kinh ngạc nhìn tiểu chủ t.ử một cái.
Vì sao bóng dáng tiểu chủ t.ử như là đang chạy trối c.h.ế.t vậy? Đây là nói xấu sau lưng người ta nên ngượng ngùng sao?
Nhược Huyên thấy bọn họ thì rất cao hứng: “Hiên Viên nãi nãi, Ngọc Hoa cô cô, con có thứ tốt đây! Hai người mau lại đây ngồi xuống. Con bảo đảm các người dùng mấy thứ con nghiên cứu này, tóc sẽ đen lại, nếp nhăn biến mất, đốm trên mặt tiêu tan, làn da trắng trẻo, cả người nhìn qua trẻ ra mười mấy hai mươi tuổi!”
Nhược Huyên tích cực tiến lên kéo ba người qua, để cho bọn họ ngồi xuống, ngay cả điểm tâm hình con thỏ và con dê cũng không màng ăn, liền bắt đầu làm việc!
Cổ chưởng quầy bị tiểu chủ t.ử nói cho mất hết tự tin của người trung niên, vừa nghe Nhược Huyên nói cũng cảm thấy hứng thú.
Hiên Viên lão phu nhân tò mò nhìn chai lọ vại bình trên khay: “Huyên Bảo, mấy thứ này đều là son phấn sao?”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Vâng vâng, dùng tốt lắm ạ! Vừa rồi Hiên Viên ca ca đều dùng thử qua, huynh ấy nói cái nào cũng rất tốt.”
Hiên Viên lão phu nhân cùng Ngọc Hoa cô cô chấn kinh rồi: Tiểu Cửu thế nhưng nguyện ý thử?
Cổ chưởng quầy đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5023357/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.