Bất luận là Bác Học Thư Phòng hay Bác Duyệt Thư Phòng đều là có hậu đài, hơn nữa là một ngọn núi lớn, không thể dễ dàng lay chuyển.
Ở nước Hiên Viên, người có thể làm cho bọn họ sợ hãi đắc tội, tổng cộng không có mấy ai.
~
Nhược Huyên còn không biết phiền toái sắp giáng xuống, nấm giao cho nương cùng nãi nãi mang theo thôn dân xử lý, nàng trừ bỏ ngẫu nhiên đi xem thì cũng không cần bận tâm.
Hiện tại mỗi ngày đã bắt đầu đưa hàng định lượng cho tửu lầu cùng tiệm tạp hóa.
Nấm tươi mỗi ngày có thể xuất 300 cân, mấy nhà tửu lầu hai trăm cân, tiệm tạp hóa một trăm cân, giá 25 văn một cân, mỗi ngày có thể kiếm 7500 văn.
Nấm còn thừa dùng để phơi khô, chờ khô rồi bán sẽ kiếm được nhiều hơn.
Mấy ngày nay Hiên Viên Khuyết làm cho nàng một bộ dụng cụ chứa, nàng gần đây trừ bỏ đi học thì chính là bận rộn ở trong phòng Hiên Viên Khuyết điều hương, tinh luyện nước hoa, còn làm cả son phấn.
Báo hại phòng của Hiên Viên Khuyết mỗi ngày tràn ngập các loại mùi hoa nồng đậm, làm hắn không thể không trốn đi thật xa.
Bông hoa này làm xong còn không biết dọn dẹp sạch sẽ, lần nào cũng là hắn giúp nàng thu dọn tàn cuộc.
Hắn đều muốn dọn về hậu viện Bác Cổ Hiên ở cho rồi!
Ngay lúc Hiên Viên Khuyết đang suy xét dọn về trong thành ở, Nhược Huyên bưng một khay bình lọ vại hũ chạy tới.
Người chưa tới, lông tơ của Hiên Viên Khuyết không thể hiểu được từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5023355/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.