"Có thể ạ, trồng hoa hồng rất đơn giản, cắm xuống là sống thôi!" Nhược Huyên làm mẫu một chút, cắm cành hoa hồng đã được cắt vát vào đất tơi xốp, rồi tưới một chút nước: "Xong rồi."
"Đơn giản như vậy á?"
"Vâng, chỉ đơn giản vậy thôi." Hoa hồng chỉ cần chọn những cành khỏe mạnh, trưởng thành nhưng không quá già để giâm cành, giữ cho đất ẩm ướt thoáng khí là có thể sống.
"Vậy để bọn chị thử xem." Hai người nóng lòng cầm lấy một cành hoa hồng cắm xuống đất.
Hàn lão hỏi mấy câu, sau đó cũng cầm cành hoa hồng đi nghiên cứu, ghi chép.
Nhược Huyên thì chạy đi dạy cho những người dân trong thôn đã thuê từ trước cách trồng hoa và d.ư.ợ.c liệu.
Sau khi dạy mọi người xong, nàng đi tới bên cạnh Hiên Viên Khuyết, kéo lấy ống tay áo hắn hỏi: "Hiên Viên ca ca, huynh cảm thấy mèo con có đáng yêu không, có xinh đẹp hay không?"
Hiên Viên Khuyết đang rải hạt giống hoa hiên (cỏ huyên),nghe vậy thì tưởng nàng muốn nuôi mèo, vừa lúc tối qua bên kinh thành có gửi tới hai con mèo, liền gật đầu: "Ừ, đáng yêu, chỗ ta có hai con, rất đẹp, muội muốn thì ta có thể cho muội một con."
Giữ lại một con cho tổ mẫu, nếu tổ mẫu không cần thì cho nàng cả hai con cũng được.
Nhược Huyên: "..."
Hiên Viên Thần Quân thế mà lại nuôi hai con mèo? "Quả nhiên loài người đều thích mèo hơn!" Nhược Huyên ném lại câu này rồi xoay người bỏ đi.
Hiên Viên Khuyết nhìn cái bóng dáng nhỏ bé đầy ủy khuất của nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5020312/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.